Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

Viết cho nỗi nhớ về em


Em vẫn hỏi anh những câu hỏi như nhân vật trong cuốn truyện mà em đã tặng anh. Anh chưa đọc và trả lời theo suy nghĩ của mình. Nhưng hôm nay khi đọc đến đoạn đó, và thấy những câu hỏi trong đoạn hội thoại nghe sao quen quá. Và anh mỉm cười, bởi nghĩ đến em. E đáng yêu lắm... Ngốc ạ!!! 

Hôm nay, em lại kêu đau ngực, khó thở... và a hỏi thăm em làm sao thì em bảo rằng "trời không sao". Anh biết. Biết lắm chứ. Nhưng anh đâu gần bên em để đưa em đi khám được đâu. Để xem em đau thế nào. Em vẫn bảo yêu xa là thế đấy. Em vẫn thế, bướng bỉnh mỗi khi anh hỏi thăm về em. Nhưng anh không giận em đâu, vì chỉ cần em là chính em mà thôi, trong veo nhưng bây giơ, anh sẽ yêu em mãi mãi. 

Trên face, em vừa mới đăng 1 stt, có lẽ a vô tâm thật. Đã không để ý đến em khi em đang đau. Anh định comment sau khi viết xong bài này. Bởi ở đây thì khác face nhiều. Viết xong bài này, anh sẽ bình tĩnh hơn khi nói chuyện với em. Không phải a che giấu cảm xúc đâu. Vì a muốn mình thật bình tĩnh và tỉnh táo để yêu em. 

Mình sẽ trong veo em nhé.... và sẽ bên nhau mãi mãi... vì anh đã nghiện em rùi... 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét