Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

Có thể sẽ là entry cuối cho em.


Anh không biết tại sao em bỗng nhiên đối xử với anh như thế. Chỉ biết rằng từ ngày hôm qua, em bỗng hỏi thăm anh về cái nick heo hồng trên face. Anh cũng đâu biết gì đâu. Chỉ là từ hồi trước thì anh quen trên face, rùi like thôi... OK, em nghĩ sao cũng được. Nhưng nếu không tin anh, thì cũng khó... bởi tình yêu chúng mình dựa trên niềm tin là chính mà. Còn nếu như em không đồng ý với điều đó thì anh cũng chẳng biết làm thế nào nữa. Đơn giản bởi anh không thể chạy hay bay cũng được, đến bên em ngay trong lúc này để nói với em rằng, anh yêu em. 

Em từng bảo rằng em tin, tin vào tình yêu này, chỉ cần anh yêu em. Anh chưa từng quên đi điều đó, kể từ khi quen em. Anh luôn rất muốn gửi thư trả lời em, nhưng đâu phải muốn viết là được đâu. Dĩ nhiên dù anh có nói gì cũng chỉ là ngụy biện, nhưng nếu em hiểu anh, công việc, cuộc sống của anh hiện giờ, của một người nông dân. Thì em sẽ hiểu. Có thể sau bữa cơm, hoặc lúc nào đó, anh lên face chỉ để like hoặc gì gì đó. Nhưng điều đó không có nghĩa là anh rảnh rỗi, đôi khi a chỉ cố lên nói chuyện với em một lát thôi, rồi ngủ lúc nào không hay. 

Em đã không còn tin anh, những lời anh nói. Vậy có lẽ sẽ là entry cuối cùng cho những gì gọi là cho em.... 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét