Xin lỗi em. Xin lỗi vì tất cả.
Sau những tin nhắn, những cuộc gọi ngọt ngào là sự im lặng đáng sợ. Có thể vì một
lý do nào đó không chính đáng, mà anh nói ra thì cũng chỉ là ngụy biện. Mình vẫn
online, nhưng sự im lặng vẫn bao trùm. Anh biết chuyện tình mình, mà không chắc
lắm. Nó có phải là yêu không nữa. Hay chỉ là… là gì thì anh không thể biết được…
Giống như em nói đó, cái thứ mà mình gọi là tình yêu ấy, như một sợi dây vô
hình mà hai ta đang nắm giữ. Nói thật, nếu mọi thứ như em nói, thì có lẽ mình
không thuộc về nhau. Nhưng ai dám chắc được rằng đó có phải là tình yêu hay
không. Thời gian. Phải rồi! Thời gian sẽ trả lời tất cả. Mình hãy cứ bình thường
đi em nhé.
Anh đã hứa sẽ gửi thư cho em,
nhưng lúc này có lẽ chưa thích hợp. Anh đã viết, vẫn viết, và còn sẽ viết nữa.
Anh muốn tốt hơn cho em. Ai đó ở
gần em hơn, họ có thể lo lắng cho em, chăm sóc em, quan tâm em. Trong thực tế
là bờ vai, ánh mắt, vòng tay chứ không phải là những tin nhắn xa xôi, những cú
điện thoại bất chợt.
Thời gian, có lẽ chỉ thời gian
Chia xa hay lại kéo gần
Đôi trái tim dù là khoảng cách
Vẫn chỉ là thời gian có thể.
Anh vẫn biết yêu là phải chấp nhận
Những khó khăn, trắc trở cuộc
tình
Có tình yêu ngại gì khoảng cách
Ngàn vạn lần, chỉ cần một tình
yêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét