Anh không muốn nói
Nỗi nhớ đã thành lời
Em như cơn gió
Mang những yêu thương
Chợt đến, chợt đi
Như nửa vời giấc mơ.
Làm sao em hiểu
Anh yêu em nhiều
Rằng em nũng nịu
Anh cũng sẽ chiều.
Nhưng mà em yêu ạ,
Đừng nói lời chia tay,
Và rằng ta không hợp
Mình chấm dứt từ đây.
Em đừng nói ra đi
Em không có cái gì
Thế tình yêu anh đó
Em nỡ thế thật sao???
Anh không muốn viết thơ
Để trách em vô tình,
Nhưng vì yêu em quá
Nên hiện mãi thành thơ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét