Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

Chuyện ngày 2/1/2013


Vậy là đã sang năm 2013, thời gian vậy mà trôi nhanh thật đấy. Mỗi ngày chỉ 24 giờ, ấy vậy mà có người giàu, kẻ nghèo, có người thành đạt, kẻ thất bại. Có người luôn tười cười, yêu đời, kẻ thì luôn cáu gắt, than vãn. Không kể tính tình, cách sống, ấy còn là cái cách dùng thời gian trong ngày, thời gian để làm việc, thời gian cho đầu óc suy nghĩ, suy từ và hơn thế, thời gian để biết thời gian đang trôi qua từng giây, từng phút. 

Dẫu biết rằng cuộc sống cứ vẫn trôi qua, trôi qua như dòng sông vẫn chảy ra biển lớn. 

Cuộc sống, cuộc đời, tất cả mọi điều, mọi người ai cũng bảo số phận. Nhưng nếu như không bệnh tật hiểm nghèo, gặp tai nạn thiệt thân, tàn phế thì chỉ cần chăm chỉ, cần cù sẽ chẳng thể nào nghèo đói được. Nếu thế đất đang ở là quê cha đất tổ nhưng không làm ăn được thì có thể dời quê hương đi tìm chỗ thế đất đẹp hơn, làm ăn được mà sống ở đấy. Chứ không phải đã nghèo mà còn sa vào tệ nạn này, tệ nạn kia... không tu chí làm ăn thì nghèo là phải. Thiết nghĩ những chương trình thực tế như lục lạc vàng... thay vì làm kiểu quảng cáo như bây giờ cũng cần làm thay đổi tư duy cho người nông dân, chứ không phải là cho bò, cho tiền... Có thể cho sách thì tốt hơn hết. 

Hôm nay đang nghe đọc Thiên Long Bát Bộ, tập 4 rồi. Đang về đoạn Đoàn Dự gặp Chung Nhi. 

Cũng không biết được công việc của mình sẽ thế nào nữa, nhưng mình cảm nhận được những khó khăn phía trước, chắc rằng sẽ có những bon chen, cạnh tranh và dĩ nhiên là mình phải cố gắng hết sức, cố gắng để không phải tiếc nuối. Một khi đã theo con đường đã chọn là mình phải cố gắng, phải hành động để đi qua con đường đến đích. Còn đích ở đâu thì phải đi mới đến được. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét