anh xin lỗi vì gió bỏ đi xa
không mang lạnh về cho đêm đông miền núi
không mang áo ấm cho vành xe điên dại
xé lạnh mà đi, đường đèo uốn lượn
anh xin lỗi, nhưng đâu hề có lỗi
cái cầm tay hay chỉ vô tình chạm nhẹ
đâu cần biết, ta có cần phải biết ?
em nghĩ gì, cảm giác chưa hội nhập
làm sao hay! gió mảy may không nghĩ...
đã khi nào em nhớ gió ồn ào
cà phê đắng nên chỉ là sinh tố
ngọt ở bề ngoài mà lạnh ở đầu môi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét