Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

Chuyện bên lề

Những ngày đầu tiên đi làm, kiếm ra đồng tiền đầu tiên sau khi ra trường bằng chính công sức của mình. Cho dù chỉ là việc làm tạm thời, song dù vậy Ông Kiên cũng phải làm thôi. Thứ nhất là để mình có được những kinh nghiệm trong công việc, giao tiếp... Hai nữa là để tự mình kiếm sống, nuôi bản thân chứ không thể phụ thuộc mãi vào gia đình được. 

Thực ra trong vai trò là một nhân viên thị trường, nói thế cho oai chứ, đó là người đi tiếp thị bán sim điện thoại ở những đợt khuyến mại cho Mobifone. Chỉ tiêu mà chi nhánh đưa ra là phải có 10 thuê bao trả sau. Xong thực ra, mình chỉ bán trả trước thôi, lấy hoa hồng vậy. Còn trả sau thì nhiều khi mang tính chất không thực tế lắm. Chỉ có thể trong những mối quan hệ mà đó phần nhiều là những người thân thích, bạn bè... mà mình thì không thích bán hàng như vậy. Bán sim trả trước tuy không được hưởng hoa hồng nhiều, nhưng đó là cách tốt nhất cho những người đang trong quá trình thử việc như mình. 

Đó là về công việc. 

Trong đội đi tiếp thị sim của mình, có 1 cô bé cũng quê ở Thái Bình, mà ở Kiến Xương lận. Đang làm việc ở quê tự dưng nghe lời bà chị cô bé ấy, lên tận Điện Biên này để đi bán sim như mình vậy. Vào trước mình những 5 tháng, lương 3.5 triệu.  Thì chi nhánh trừ 600k vào lương để nộp quỹ dành cho Đội bóng Mobifone... Mà cô bé ấy còn phải đổ xăng, thuê nhà, ăn uonsg nữa. Cộng cả tiền bán sim thì chắc cũng được. Nhưng có lẽ chẳng bằng và ổn định bằng việc trước. 

Ông Kiên đi làm việc này, mới có dịp chứng kiến những nơi xa xôi và nghèo khó của người dân miền núi. Không đơn giản như chỗ Ông Kiên sinh sống. Cuộc sống người dân bình thường khó khăn vô cùng. Dù kinh tế có phát triển hơn xưa.... 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét