Nhân dịp kỷ niệm 123 năm ngày
sinh của Hồ Chí Minh, người đã có công lao rất lớn trong công cuộc bảo vệ và
gìn giữ nền đôc lập dân tộc cho nước Việt Nam.
KHX có một vài suy nghĩ về sự kiện
này.
1. Đồng ý rằng Hồ Chí Minh là một
người vĩ đại, một vĩ nhân của Việt Nam, một cá nhân kiệt xuất. Và KHX cũng rất
ngưỡng mộ Cụ Hồ. Nhưng với cách tuyên truyền của Đảng hiện nay, thì KHX không hề
đồng ý chút nào. Nhưng kệ thôi, đó là việc của Đảng, điều này không ảnh hưởng đến
sự quý trọng và ngưỡng mộ Cụ Hồ theo cách của KHX.
2. Việc tổ chức sinh nhật cho một
người, là điều hoàn toàn bình thường, chẳng có gì lạ cả. Và kỷ niệm ngày sinh
cho một người (dù đã mất) thì cũng chẳng có gì để nói. Nhưng với cách kỷ niệm
ngày sinh của Cụ Hồ, ngày 19/5, như hiện nay, KHX thấy rằng có rất nhiều sự
khiên cưỡng, hay nói cách khác là bị ép buộc phải tổ chức. Những buổi mít –
tinh, những buổi giao lưu văn nghệ,… tất cả đều là sự giả dối, dối trá đến mức
thô thiển… nhưng mọi thứ vẫn diễn ra. Như trong một đêm văn nghệ mà KHX được biết,
mọi người tự hát những bài “hát suốt trong mọi lần kỷ niệm”, rồi tự mua hoa, rồi
tự tặng nhau. Nhưng vẫn cứ rất là vui, vẫn có tiếng vỗ tay rào rào… Thế đấy!
3. Nhưng điều quan trọng là, những
lễ kỷ niệm mang tính hình thức ấy, đâu chỉ riêng gì ngày 19-5 đâu. Ngành nào, tỉnh
nào cũng muốn có một ngày lễ kỷ niệm. Rồi chưa kể đến địa phương, cơ quan cụ thể
nữa; rồi cả những lễ hội đang ngày một nhiều. Trong khi đó, Nhà nước luôn mồm
kêu gọi tiết kiệm, vậy sao nhiều lễ hội đến vậy. Phải chăng cái kế sách của các
chính trị gia nước Nam ta là, muốn cuốn nhân dân vào các lễ hội, các trò vui để
quên đi tình hình hiện thực của đất nước. Một nền kinh tế khủng hoảng nặng nề
(vì lãnh đạo yếu kém), với Vinashin, Vinalines và con số nợ khủng khiếp; với tần
xuất hàng Trung Quốc chất ngập thị trường, lạm phát tăng cao, giá cả tăng ngập
trời, và cả sự độc quyền trong những nhu yếu phẩm cần thiết nhất như điện,
xăng, và hàng cơ số loại phí, thuế… Một nền chính trị bị lạm quyền quá mức, người
dân đã mất đi cái quyền công dân cơ bản nhất của mình: quyền bầu cử. Với chủ
quyền lãnh thổ bị đe dọa, Biển Đông vẫn đang dậy sóng mỗi ngày, và sóng ngày một
lớn hơn.
4. Nói thêm về vấn đề chính trị.
Bản thân KHX thì nhận định rằng, Hồ Chí Minh, Chủ nghĩa Mác – Lê nin và Đảng cộng
sản là 3 vấn đề khác nhau, dù có liên quan chút ít. Như đã nói, HCM là một cá
nhân, một người anh hùng kiệt xuất, nhưng HCM không phải thánh thần, do đó,
không nên và không được đánh đồng HCM với Đảng và Mác – Lê nin. Đảng cộng sản,
về lý thuyết khoa học, hay thực tế… thì vẫn chỉ là một đảng cầm quyền, và khi
là đảng duy nhất cầm quyền, thì nó là độc đảng – điều hiển nhiên không thể chối
cãi. Nói thêm về Đảng CS, yêu đảng không phải là yêu nước, và yêu nước không phải
là yêu đảng. Vì, (1) nước ta có khoảng 5 triệu đảng viên, thế phần còn lại thì
sao. (2) số lượng đảng viên mà tin vào đảng bây giờ còn lại là bao nhiêu, có ai
vào đảng vì niềm tin chính trị, hay chỉ vì đó là đường thăng quan tiến chức.
5. Chúng ta bao giờ cũng sẽ hi
sinh vì gia đình mình, chứ không vì đảng CS hay lý tưởng của nó. Nhưng sẽ đặt lợi
ích của Tổ Quốc lên trên hết, trên cả gia đình và người thân. Lý do ư, nếu
không có Tổ Quốc sẽ không có gia đình, không có gia đình sẽ không có bản thân
ta, nhưng không có Đảng, chẳng sao cả. Tôi vẫn tồn tại.
6. Trên đây là những suy nghĩ của
KHX về một vài vấn đề hiện nay. Nhất là sau phiên tòa xử Phương Uyên, sau phiên
tòa xử ở Tiên Lãng – Hải Phòng, và sau hàng loạt sự kiện diễn ra gần đây, rất
nhiều.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét