4.
em đi về đâu cho bầu
trời hôm nay lạ thế
nắng thật to mà phút chốc lại mưa rào
em đi về đâu để tôi buồn ra mặt
cho bầu trời còn một nửa là xanh ngắt
em đi về đâu thế, chắc
không phải chốn này
nơi hò hẹn xưa chẳng in hằn dấu vết
tà áo dài em bỏ lại sau lưng
mang vào người những gì là hiện đại
môi son, má hồng, giầy cao gót...
em đi về đâu? đã về đâu...
vứt lại đây những bước chân sầu
như con vịt già trước mũi dao, nồi nước
như đàn cá sợ trước những lần vó buông
hay nửa trời xanh đợi chờ cơn xám xịt
cũng một kiếp người...
em về đâu, nào ai biết
mưa. phải chăng mưa là đời em hạnh phúc
nắng. còn nắng thì sao
bước.
tôi vẫn phải bước trên đường đời
dù có em hay không vẫn thế
phải sống chứ, dại gì mà ngất ngây trong mộng tưởng
yêu một người mà chẳng biết đến yêu thương
phải sống chứ, đời còn nhiều mộng đẹp
còn phải trồng cây chờ ngày hái quả,
còn cả một gia đình, với nỗi lòng mẹ cha
không có em, đâu có nghĩa là tình yêu đã chết
nỗi ưu tư, đau khổ, muộn phiền
viên thuốc thời gian sẽ chữa khỏi
căn bệnh truyền kiếp của thế gian...
có thể bài thơ là những hoa lá cành nhạt nhẽo
nhưng nói thật, thất tình
vốn chuyện bình thường khi bản thân còn trẻ
còn đó những mảnh vườn, dãy núi
những chuyến đi để thêm yêu thêm nhớ
đoạn đường đèo hay cực kỳ bằng phẳng
để biết rằng
yêu quê hương cũng là một tình yêu
đúng nghĩa ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét