Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013

Đôi lời của chủ lầu...


Blog này vốn là nơi để chủ lầu trút bầu tâm sự, ban đầu thì không định như vậy. Song với tài năng thì có hạn, mà hoàn cảnh để tiếp xúc với Internet không được tiện lợi cho lắm. Do vậy, sẽ thi thoảng là vài câu thơ nhỏ, một đoạn văn tự viết để tỏ nỗi lòng. Hay chỉ đơn thuần là một chút cảm xúc bé nhỏ mà thôi. Không hề có ý gì cả. Dĩ nhiên là những điều mình có thể biết, có thể viết thì hoàn toàn có thể nhiều hơn vậy. Nhưng viết là một chuyện, viết cái gì là chuyện khác. Lấy cảm xúc, lấy cung bậc ra mà viết ư! Nhiều khi không thể thế được. Những câu chuyện đời thường cũng cần có cái gì đấy gọi là động lực hay hứng thú. Chuyên môn ư? Có lẽ! DÙ gì thì chủ lầu cũng cần phải thử mới được. Viết được gì thì cứ viết. Văn ôn võ luyện, câu nói người xưa vẫn nguyên vẹn ý nghĩa. 
Thôi thì chủ lầu sẽ cố để bám vào tiểu lầu nhỏ bé này để phục vụ quý vị. Dù ít, dù nhiều. Mình tích tiểu thành đại. Nhưng quyết sẽ không kiếm củi 3 năm đốt một phút được. 

Theo nhã ý của một người bạn, chủ lầu sẽ viết một bài viết tự luận. Trong đó sẽ lấy Bác Hồ làm trung tâm. Nhưng đề tài cụ thể thế nào thì chưa biết được. Trong vòng một tháng từ hôm nay, chủ lầu sẽ cố gắng hoàn tất bài viết của mình. 

Còn thời gian còn lại, những chuyện thơ văn, sẽ vẫn tiếp tục. Đó là điều đương nhiên mà. Cuộc sống vốn nhiều khó khăn, xưa còn khó hơn nay mà còn nhiều bậc anh tài thơ phú. Huống chi nay, những kẻ thủ túc yêu rừng núi như mình có phần hiếm hoi. Với lại thời nay, con người ta là cứ phải năng động, cứ phải thành đạt, cứ phải học hành bằng cấp, cứ phải kiếm ra nhiều tiền. Cốt với mục đích là sao cho cuộc sống được đủ đầy. Nhưng thế nào là đủ. Duyên trời, số phật đã định trước. Mỗi người một tính. Xã hội vẫn vậy, xưa nay có kẻ giàu người nghèo, kẻ hèn người sang. Miễn sao ta hài lòng với chính ta, chính cuộc sống của ta. Cố gắng bằng khả năng của mình. Cũng giống như câu, năng lực đi kèm trách nhiệm. Ta không giỏi thì cũng đừng vì chữ danh mà phá đi bản tính trời ban, mà phá đi cái chất "ngông" của riêng mình. 

Gửi một người chưa lớn…



Rồi sẽ đến lúc con người ta phải lớn lên, phải trưởng thành, phải tự biết tạo cho mình những ham muốn, và động lực, khao khát, đam mê để hành động, để thực hiện nhằm đạt được ham muốn, để tiến đến gần khao khát, đam mê của mình.

Nhưng lớn như thế nào, trưởng thành ra sao??? Và thế nào thì được gọi là lớn, là trưởng thành. Có phải cứ to cao, hay lớn về thể xác thì là lớn. Hay là do cái ý thức của mình. Cái ý chí, suy nghĩ của mình… Hay tự mình có thể đương đầu với cuộc đời xô bồ này. Có thể tự mình kiếm ra tiền, để mà lo cho mình, cho gia đình…

Rồi đến lúc con người ta cũng phải biết rằng cái tham vọng sẽ phải được đánh đổi bằng những thứ khác, nhưng có một điều chưa bao giờ người giàu bị coi khinh cả… Dù họ có đối xử với người thiên hạ ra sao chăng nữa – đó là vì họ có tiền.

Và ai cũng cần phải biết rằng, những yêu thương trong cuộc sống rất cần cho sự trưởng thành của một con người. Tất cả mọi người, ai cũng công nhận rằng ở một người con trai, lập gia đình sẽ làm người ta trưởng thành hơn. Biết lo cho cả một gia đình. Và chín chắn hơn trong mọi việc. Nhưng dù chưa có thể là có được một gia đình, nhưng người yêu hay bạn bè, và qua cách thể hiện cách yêu thương ấy. Dù cho không có gì là quá tồi tệ. Nhưng cũng không vì thế mà đánh giá được sự trưởng thành. Nhưng có một chân lý từ xưa rồi, “một giọt máu đào hơn ao nước lã”, và ai tốt với ta thì ta tốt lại, cùng với châm ngôn sống giản đơn là đơn giản hóa những điều phức tạp nhất.

KHX.

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Về cái gọi là công việc và con người...

Ở đâu cũng thế thôi, trong cơ quan nhà nước, cần nhất là mối quan hệ, là 4C, thậm chí là 5C. Mình thì gốc gác nông dân, vác cái bằng đại học, bằng sự cố gắng suốt mấy năm trời, không chỉ của riêng mình đâu. Còn bố mẹ nữa chứ. Ấy vậy mà mối quan hệ. 
Nếu thất bại, thì nó cũng như một phiên giao dịch không thành, hay nói cách khác là việc mua bán này đã thất bại. 
Còn nếu như thành công, cả nhà mình ai cũng muốn nó thành công, kể cả người mh nhờ nộp hồ sơ - bởi vì cái khoản gọi là hoa hồng ấy. 
Còn với mình, cơ hội còn nhiều mà. Vì dù sao vào chốn ấy cũng bon chen ghê gớm lắm lắm. Mà tính mình thì quá ư thật thà, thẳng tính. Cách chơi sẽ nhiều khác biệt với môi trường mà luật chơi lắm rối rắm này. 

Ấy nói là vậy thôi, dù sao cũng cố cái chân làm trong nhà nước. Không được thì thôi chứ, nếu được thì mình cũng cố gắng mà gom góp chút gì đấy cho bản mường Tây Bắc này bớt chút heo hút. 
Chê đảng và nhà nước thế này, thế nọ. Nhưng con đường dải nhựa đẹp kia, chẳng phải Đảng và Nhà nước hay sao. Nói đi cũng pải nói lại, công là công mà tội là tội. Công càng lớn, thì trách nhiệm cũng phải lớn lao để giữ gìn cái công ấy, chứ không phải lập công rồi lại đi mắc tội được. Như câu nói rằng, năng lực phải đi cùng trách nhiệm. 

Nhưng dù làm gì, ở đâu, thì mình vẫn là mình. Là chính bản thân, hay nói cách khác là sống cho mình nhưng không phải cho riêng bản thân mình. Con người bao giờ cũng sống trong cộng đồng mà. 

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013

Mùa xuân qua ảnh...


Bầu trời gợn sóng 

phi nước đại 

mây qua núi 

Bánh chưng 

Vớt bánh 

Cành đào tết 

Giao thừa bên gia đình 

và xem pháo hoa trên tivi... 

xuân về hoa cà nở trắng 

papa 

hoa đào 

Chủ lầu 

Du xuân Pa Khoang 

:) 



Xuân tràn nghe nói...



Bên nhánh hoa đào mừng xuân mới
Thổi về khúc ca đầy tiếc nuối
Lúc bơ vơ chôn chặt cõi tình
Rồi hờ hững viết thơ trên đá..
Khúc thơ tình của kẻ bi ai
Tìm đường đi nơi cõi trần ẩm ướt...

Lắng tai nghe mùa xuân chờ đợi
Của hư vô, của từng giây phút
Gọi thời gian, gọi tiếng đợi tiếng chờ
Gói không gian vào từng câu hát...
Ném qua mau vũ trụ thời gian.

Rồi một ngày cảnh trần đứt đoạn
Lá cội rơi, thời lá xanh em hỡi
Đừng để rơi, đừng ngồi tiếc nuối
Đừng buông lơi, đừng than mãi bài ca...

Này là thú vui, này cảnh đẹp
Này là núi non, này biển cạn
Cứ vui đi, cứ thú riêng mình
Đừng mê man, ra chiều danh dự

Hãy cứ vui trong tình yêu có thể
Hãy cứ bước nếu còn đường để bước
...

Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013

Lời Chào Năm Mới

Nhân dịp xuân mới 2013 

Blog Lầu Ông Kiên kính chúc quý vị một năm mới tràn đầy niềm vui, hạnh phúc và thành đạt. 
Cảm ơn quý vị đã dành thời gian ghé qua tiểu lầu. 
Trong năm mới này, Lầu Ông Kiên sẽ cố gắng hoàn thiện hơn nội dung các bài viết và hình ảnh cho blog L.Ô.K. 
Rất vui và cảm tạ quý vị đã ghé thăm và nồng nhiệt đón nhận sự góp ý từ phía quý vị. 

Trân Trọng! 

Chào Xuân Mới



Này thì xuân với nắng
Nắng đến tận hiên nhà
Nắng cho bờ ao cạn
Nắng cho tết vàng da.

Tết này trời nắng ấm
Để nhìn rõ mặt người
Tết cho đời phẳng lặng
Chén chè mạn đầu năm.

Chiều qua không ai ghé
Mang cho sắc hoa đào
Ta đành chào đón tết
Bằng nhiệt huyết con tim,
Và đôi bàn tay nhỏ
Tự vẽ màu cuộc sống.
Bằng đôi bàn chân ta
Tự tiếp bước trong đời.

Ta quên đi quá khứ
Của thời gian cuộc đời.
Và lòng người, mặc kệ
Người đến và kẻ đi

Ta còn quên nhiều nữa
Ta của ngày hôm qua,
Ta của ngày năm cũ
Ta của những nhạt nhòa.

KHX. 8/2/2013.